Tôi là một giáo viên, mỗi ngày đi làm trên chuyến tàu điện chật kín, chỉ còn vài năm nữa là đến tuổi nghỉ hưu. Trên tàu, tôi thường xuyên thấy một nữ sinh xinh xắn, rạng rỡ đứng ngay trước mặt. Một ngày nọ, tôi chứng kiến cô ấy bị một kẻ biến thái quấy rối. Tôi định ra tay giúp đỡ, nhưng không ngờ trong lúc vội vàng, tay tôi vô tình chạm vào vùng nhạy cảm của cô ấy… Tôi đã trở thành kẻ quấy rối một cách ngoài ý muốn. “Ơ… thầy… thầy đang làm gì vậy…?” – cô ấy thốt lên. Tôi nghĩ phen này chắc chắn mình sẽ bị sa thải. Nhưng bất ngờ thay, cô học sinh ấy lại có vẻ ngượng ngùng, đôi chân khẽ run như thể… đang khao khát hành động ấy. Hơn nữa, tôi còn nhận ra cô ấy… đã “ướt” mất rồi. Trong lúc hoảng loạn, tay tôi chạm vào thứ chất lỏng chảy ra từ cô, và bản năng như bị kích động, tôi không thể dừng lại hành vi của mình. Tôi tự nhủ: “Mình vẫn chưa muốn kết thúc mọi thứ.”